Edit: Sóc Là Ta - diễn đàn
Trong nháy mắt, màn đêm buông xuống, cả thành thị bị bao vây bởi ánh sáng mờ tối, chung quanh xe cộ lui tới, đèn điện tỏa sáng, các tòa cao ốc san sát, bóng đêm kéo dài. Xe chạy qua lại, Úy Hải Lam ngồi yên trong xe, cô còn đưa mắt liếc ra ngoài xe, phong cảnh đi xa tựa như không thể nắm bắt được khoảnh khắc đó.
Cuối cùng, xe lái vào quán rượu lớn ngôi sao Trung Hoa.
Phóng tầm mắt ra xa, nơi nơi đều rất tráng lệ, thảm màu đỏ thẳng một hàng, kéo dài đến bên chân. Trước sau hàng xe đều là xe đắt tiền nổi tiếng bắt mắt, khách mời càng thêm đông đảo, dù từ trên xe đang muốn xuống, hoặc là muốn đi vào quán rượu cũng đều ăn mặc long trọng, trang phục Nghê Thường(*),hiển nhiên phải dự buổi tiệc long trọng.
(*) Nghê Thường: quần áo của thần tiên, tương truyền thần tiên lấy vân mây làm áo, ý nói trang phục lộng lẫy nhiều màu sắc.
Xe ngừng lại, Vương San nói: "Mời cô xuống xe."
Úy Hải Lam yên tĩnh xuống xe, hoài nghi trong lòng cũng ngày càng sâu.
Vậy đến tột cùng trong tòa cao ốc ngôi sao Trung Hoa sẽ xảy ra chuyện gì, bão táp lớn như thế nào đang đợi cô?
Mọi chuyện cô đều không biết, lại làm lo lắng trong lòng cô vốn chưa chìm xuống lại bộc phát mãnh liệt.
Vương San đi tới bên cạnh nhẹ giọng nói.
Úy Hải Lam ngẩng đầu nhìn về mặt trước khách sạn, đôi mày thanh tú đang nhíu lại trong nháy mắt giãn ra, vẻ mặt cũng khôi phục trấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-mau-den-ga-nham-ong-trum-mau-lanh/2368018/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.