Edit: Sóc Là Ta - diễn đàn
Đỗ Hinh Ninh giống như con bướm nhanh nhẹn chạy như bay về phía anh, chưa kịp đến gần lại bị một hình dáng nho nhỏ chặn đường.
"Cô là ai?" Cô gái nhỏ hếch gương mặt xinh đẹp lên, ngây thơ cao ngạo hỏi.
Đỗ Hinh Ninh có chút xấu hổ dừng bước lại, nhìn cô gái nhỏ trước mặt, lại nhìn về phía sau lưng cô bé thấy hai người đàn ông, ánh mắt liếc về hướng Nhiếp Văn Thành, âm thầm suy đoán cô bé nhỏ này chắc chắn là con gái của Nhiếp Văn Hồng và Phương Dao - Nhiếp Đồng, đại tiểu thư công ty điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ. Cô lập tức nở nụ cười, dịu dàng nói "Chị là Đỗ Hinh Ninh, em có thể gọi chị là chị Hinh Ninh."
"Tôi không có chị. Cô không cần nhận thân thích bậy." Cô gái nhỏ cũng không cho cô một chút thể diện.
Đỗ Hinh Ninh lúng túng một lát.
"Đồng Đồng! Không được vô lễ!" Tiếng trách mắng nhẹ nhàng vang lên ngay sau đó.
Người đàn ông mới mở miệng chính là giám đốc công ty điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ - Nhiếp Văn Thành.
Nhiếp Văn Thành hai mươi sáu tuổi, sinh ra có khuôn mặt anh tuấn, màu da trời cho. Anh không phải loại vẻ mặt ma quỷ làm điên đảo mọi người mà là một vẻ mặt phong lưu nho nhã (có dáng vẻ của người có học thức),cả người mang theo một cỗ phong độ của người trí thức, làm cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n,khoan khoái thoải mái, cũng có cảm giác an
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-mau-den-ga-nham-ong-trum-mau-lanh/2368088/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.