Úy Hải Lam đang ngủ nướng.
Từ nhỏ đến lớn, cô rất ít khi ngủ nướng. Hầu như là không bao giờ, đến giờ thức dậy, không đợi người làm gọi, cô đã sớm tỉnh lại. Nhưng vào sáng sớm hôm nay, cô vẫn vùi mình ở trong chăn, mơ mơ màng màng ngủ. Thời gian trôi qua dần đến buổi trưa, điện thoại của Viên Viên đổ chuông reo ầm ĩ đánh thức côp dậy, giống như là gầm thét bắt cô phải thức, để cùng nhau ăn cơm.
Úy Hải Lam lúc này mới rời giường chải sơ lại mái tóc, làm vệ sinh cá nhân sau đó đi tìm Viên Viên.
Viên Viên đang chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp trung học, nguyện vọng của cô chính là vào được khoa luật của đại học Hoa Đông. Điểm chuẩn của khoa luật rất cao, đối với Viên Viên mà nói, cái nguyện vọng này có chút khó thực hiện. Nhưng cô học ngày học đêm để cải thiện thành tích, rốt cuộc được tuyển thẳng vào lớp mười, làm cho người ta mở rộng tầm mắt, cũng không thể không cảm khái có công mài sắt, có ngày nên kim.
Bên ngoài trường học có một tiệm cơm nhỏ, hai người đang gọi thức ăn.
Viên Viên cúi đầu bới cơm, trong miệng mơ hồ nói không rõ, "Nếu như không phải Từ Minh Lãng nói cho tớ biết, sáng sớm hôm nay Thẩm Du An đã bay đi Mĩ, tớ cũng không biết gì luôn! Có phải hai người lại cãi nhau? Trước kia không phải còn nói muốn thi cùng Trường Đại Học sao? Thẩm Du An tại sao đột nhiên lai đi Mĩ?"
Úy Hải Lam thong thả ung dung hỏi ngược lại, "Mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-mau-den-ga-nham-ong-trum-mau-lanh/2368427/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.