Tô Thiên Kiều bất đắc dĩ, trong lúc mơ màng có người nói Lý Tuệ Na đến rồi, bảo trợ lý đi mua cà phê.
Tuy rất không muốn gặp mặt, nhưng làm trợ lý vừa mới đến báo danh. Tô Thiên Kiều vẫn đi gặp Lý Tuệ Na trước, xem như chính thức chào hỏi một chút.
""Cô là trợ lý mới đến à? Mua cà phê đến cho tôi, nóng chết mất, thêm nhiều đá chút!"" Tô Thiên Kiều giới thiệu Lý Tuệ Na cũng không ngẩng đầu lên, cúi đầu xem đôi giày mình vừa đi vào.
""...Vâng!"" Tô Thiên Kiều.
Lý Tuệ Na lúc này mới ngẩng đầu lên: ""Mau đi đi, phải về trong năm phút đấy!""
Lúc nhìn thấy mặt Tô Thiên Kiều, không biết vì sao, nụ cười của cô ta càng thêm ấm áp.
Tô Thiên Kiều khó hiểu, cô nhanh chóng tìm xe đạp của tổ kịch chuẩn bị ra khỏi cửa, nhưng lại bị quản lí của Lý Tuệ Na gọi lại phân phó.
""Sao giờ mới đến? Bảy phút rồi, cô có biết thời gian của tôi quý giá thế nào không hả?"" Lý Tuệ Na cất giọng nói.
""Xin lỗi, người xếp hàng nhiều quá, lần sau tôi sẽ chú ý!"" Tô Thiên Kiều nói, nói xong đưa đồ uống trong tay cho Lý Tuệ Na.
Lý Tuệ Na nhanh chóng nhận lấy, vuốt cốc trà tuyết lê ấm, ném nắp hộp lên mặt đất: ""Tôi muốn cô mua cà phê, tai của cô điếc à? Đây là cái gì vậy hả?""
Đối với lời hoạnh họe của cô ta, trong lòng Tô Thiên Kiều đã có chuẩn bị từ sớm, không thay đổi sắc mặt nói: ""Cô Tuệ Na, đây là quản lý của cô dặn dò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-quyen-quy/1647943/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.