Cảm giác này giống như sắp bị đâm thủng vậy, hơi đau, mang theo một chút đáng sợ.
Trong đôi mắt lạnh nhạt của Mộ Yến Thần như có một ngọn lửa đang bùng cháy, cô cầu xin càng kích thích thú tính trong lòng anh, nụ hôn kèm theo hơi thở nóng rực áp lên mái tóc của cô, cảm thấy cô bị kích thích đến run rẩy, khàn khàn nói: "Chịu đựng! Còn sâu hơn nữa. . . . . ."
Cả người Lan Khê toát ra lớp mồ hôi mỏng, nức nở nghẹn ngào một tiếng, siết chặt lưng ghế sofa, cảm giác bị buộc đến nơi đầu sóng ngọn gió vừa mới bắt đầu.
Mộ Yến Thần càng triền miên hôn cô, ngón tay thăm dò đến cần cổ nhẵn nhụi của cô, theo đường cong đi thẳng xuống dưới rồi đi vào váy ngủ đã bị vén lên, hơi dừng lại khiến cô điên cuồng, khiến cô càng bị kích thích hơn, mỗi một âm thanh rên rỉ càng kích thích sự nhiệt tình. Trong phòng khách, sáng sớm đã vang lên tiếng rên rỉ, càng ngày càng mãnh liệt.
Lần thứ hai cô lên đến cao triều, rốt cuộc lúc đó Mộ Yến Thần cũng chịu bỏ qua cho cô, cả người cô xụi lơ, nằm co quắp, xoay người cô lại, ôm chặt rồi hôn lên mái tóc của cô, nuốt hết tiếng nức nở nghẹn ngào của cô vào bụng, dùng tư thế ân ái đè cô vùi sâu vào ghế sô pha.
Cái chân thon dài đặt trên vai anh, Mộ Yến Thần khàn khàn ra lệnh: "Về sau cách anh ta xa ra! Nghe chưa?"
Trong lòng Lan Khê tràn đầy cảm giác chua xót, căng đầy cả lồng ngực,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thua-hoan-mo-thieu-xin-anh-hay-tu-trong/2437560/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.