Môi mỏng lạnh lùng của Mộ Yến Thần mím lại, trong đầu "ong" một tiếng.
Anh chưa bao giờ trải nghiệm qua cảm giác này, hiện tại chỉ cảm thấy trong lòng vui mừng quá đỗi nhưng cũng lan tràn khẩn trương, trong ngực anh ôm lấy không chỉ là người đàn bà mà anh yêu thương nhất, mà giờ đây còn thêm một sinh mạng nhỏ bé nữa.
Cúi đầu nhẹ nhàng chạm vào cái trán của cô, anh khàn giọng hỏi: "Đã chẩn đoán chính xác rồi hả? Đây là con của chúng ta?"
Lan Khê nói không ra lời.
Trong lòng Mộ Yến Thần tràn đầy nhu tình, trong nháy mắt nổ tung.
Cánh tay to lớn khẽ run, một tay ôm cô thật chặt vào trong ngực, ghì cô thật sát vào trong cổ mình, thật không dám tin bên trong thân thể mỏng manh này đang thai nghén một sinh mệnh thuộc về bọn họ. Thế nhưng người trong ngực anh hai mắt lại ngấn lệ, chân đứng sắp không vững.
Mấy năm trước đã trải qua loại chuyện này..., cô không muốn lại thêm lần nữa.
Mộ Yến Thần dường như có thể cảm nhận cô đang suy nghĩ gì, ngón tay dài nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, ánh mắt sâu thẳm nồng đậm thâm tình chăm chú nhìn biểu tình trên mặt cô, Lan Khê không dám nghênh nhìn ánh mắt của anh, chỉ cảm thấy trên môi nóng lên, nụ hôn nóng bỏng của anh ùn ùn kéo đến, trằn trọc bao phủ cô, tiếng nức nở của cô bị nuốt mất giữa môi lưỡi của anh, hàm răng bị buộc mở ra cùng múa với anh, hai cánh tay anh mạnh mẽ ôm chặt lấy cô.
Nụ hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thua-hoan-mo-thieu-xin-anh-hay-tu-trong/2437703/chuong-249-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.