Thu hình đã thiết lập xong, Lâm Lôi vừa cầm micro rồi ngồi xuống, Sở Ngự Tây dựa vào ghế sofa, nhàn nhạt nói: "Tôi không tiếp nhận phỏng vấn, em nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"
"Tôi không thích quanh co." Sở Ngự Tây không có biểu hiện gì.
cô rõ ràng là chủ trì thực hiện tin tức, lại thay mặt kênh kinh tế đến phỏng vấn anh, đây chắc chắn là có vấn đề.
Lâm Lôi nhìn hai trợ thủ kia, Sở Ngự Tây thấy vậy, nói với Uông Trạch: "Cậu đi sắp xếp đi."
Hai người kia đi theo Uông Trạch ra ngoài, trong phòng làm việc chỉ còn lại Lâm Lôi và Sở Ngự Tây, bọn họ cũng đã một tuần không gặp mặt, Lâm Lôi tắt mirco, để qua một bên: "Được rồi, tôi đúng là lấy việc công làm việc tư, tôi đến là muốn hỏi anh một chút, có phải anh đối với người phản bội anh, người làm tổn thương anh đều có thù tất báo?"
"Chuyện này có liên quan gì đến em?" Sở Ngự Tây biết cô đang nói Thương Đồng, không khỏi cau mày.
"Anh trả lời tôi trước."
Sở Ngự Tây im lặng một lúc, lạnh lùng quay ghế, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhàn nhạt trả lời: "Có lẽ vậy."
"không, anh không phải là người như vậy!" Lâm Lôi có chút kích động: "Hằng năm anh đều làm từ thiện, nhưng từ trước đến giờ chưa một lần tham gia hoạt động từ thiện, anh và những người mua danh trục lợi hoàn toàn khác nhau."
"Em nghĩ nhiều rồi, vậy tôi có thể miễn giảm rất nhiều thuế." Sở Ngự Tây cầm một điếu thuốc, lạnh nhạt hít một hơi, anh xoay người,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-toi-yeu-2-hop-dong-tan-nhan/423540/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.