Nằm đếm Nam Cung giọt điểm thâu[38]
[38] Trích Trường Tín thu từ kỳ 1 của Vương Xương Linh. Dịch thơ: Lê Nguyễn Lưu. Nguyên văn Hán Việt: Ngọa thính Nam Cung thanh lậu trường - ND.
Mùa xuân năm Càn Nguyên thứ ba mươi đến rất muộn, sau khi Huyền Lăng tuyên bố lập Dư Nhuận làm thái tử, thân thể y ngày một suy nhược, rốt cuộc tới một ngày giữa xuân, y đổ bệnh phải nằm bẹp trên giường. Để tiện cho Huyền Lăng yên tâm tĩnh dưỡng, tẩm điện được dời đến Hiển Dương điện vốn là nơi thanh tịnh nhất trong cung, ngoài mấy phi tử đức cao vọng trọng ra thì không người nào khác được phép tùy tiện đi vào.
Hôm ấy sau khi phê duyệt xong tấu sớ, tôi vẫn còn cảm thấy tinh thần sảng khoái, bèn tới chỗ Đức phi chơi, sau đó lại qua Hiển Dương điện thăm Huyền Lăng. Chiếc kiệu mới ở cách ngoài trăm bước chân thì đã có một gã thái giám hay tin trước chạy ra mở cửa điện để nghênh đón tôi. Hiển Dương điện vừa rộng lớn lại vừa cổ kính, còn nằm ở nơi thanh tịnh, thực là một chỗ thích hợp nhất để dưỡng bệnh.
Sau khi đi vào trong điện, tôi vòng qua bức bình phong lớn được đóng bằng gỗ tử đàn tới trước giường bệnh của Huyền Lăng, thấy y đang ngủ rất say, đây là chuyện hiếm khi nào xuất hiện trong thời gian qua. Bên chiếc lò hương đặt ngay cạnh giường có một nữ tử vận cung trang màu trắng hình như đang khóc rấm rứt, nhưng tiếng khóc nghe rất nhỏ, có lẽ là vì sợ làm kinh động tới Huyền Lăng.
Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-cung-chan-hoan-truyen/385041/quyen-8-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.