Tác giả: Giải Ngữ
Edit: Ớt Hiểm
Dận Tường tiếp nhận hộp gấm từ tay tùy tùng, đứng dậy nói: “Nương nương cũng biết trong số các vị A ca, con là người nghèo nhất, nên không có gì tốt, chỉ tìm được một cặp chén ngọc Bách Tử Thọ dâng tặng nương nương, chúc nương nương thọ tỷ Nam sơn bất lão tùng, phúc như Đông hải trường lưu thủy*.”
(*Tuổi Thọ như cây tùng không bao giờ già trên núi Nam Sơn, phúc tựa biển Đông với dòng nước dài chảy mãi không có điểm dừng.)
Đức phi nhận hộp gấm mở ra, bên trong là hai cái chén bằng ngọc xanh biếc, trên thân chén khắc một trăm hài tử đang chúc thọ rất tỉ mỉ, chạm trổ tinh tế sinh động, trên một phạm vi nhỏ như vậy mà có thể nhìn rõ từng biểu hiện khác nhau trên mặt của cả trăm hài tử, có thể thấy rõ công phu tuyệt đỉnh của người khắc. Dù Đức phi ở trong cung đã nhiều năm, thấy rất nhiều kỳ trân dị bảo, nhưng vẫn kinh ngạc tấm tắc không ngừng.
“Nghe đồn Tôn Tử Tấn là đệ nhất thiên hạ về điêu khắc hình người, có thể khắc người rất nhỏ trên hạt gạo, những hài tử trên chén ngọc của Thập Tam đệ được vẽ phong phú sống động như thật, có phải là được tạo ra từ tay nghề của hắn hay không?” Na Lạp thị tò mò hỏi.
“Nhãn lực của Tứ tẩu thật tốt, mặc dù không chính xác nhưng cũng gần đúng rồi.” Nhắc tới chuyện này Dận Tường có chút tiếc nuối: “Mấy năm trước Tôn Tử Tấn đã phong dao quy ẩn, không điêu khắc nữa, đệ tới cầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-cung-hi-phi-truyen/2218569/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.