Tần Vũ nét mặt chớp động một tia quang mang hưng phấn, tựa hồ vì một ngàn năm bế quan tu luyện mà cảm thấy vui mừng, trầm giọng nói:
" Ta bế quan một ngàn năm chính là vì để hoàn toàn hiểu rõ đặc tính của vật chất này, bởi vì nó đã xuất hiện, được hình thành từ nguyên thuỷ vũ trụ, nơi chúng ta đang sống cũng chỉ là một phiến vũ trụ thuộc nguyên thuỷ vũ trụ"
" Nguyên thuỷ vũ trụ? Hồng Mông gia gia và Hồng Mông vũ trụ của người không phải là nguyên thuỷ vũ trụ sao?" Nha đầu cau mày vẻ mặt nghi hoặc
Tần Vũ giải thích nói:
" Nguyên thuỷ vũ trụ cũng chính là ta đặt cho nó. Nó bao gồm tất cả, chính là … vũ trụ xa xưa nhất, mà Hồng Mông vũ trụ bất quá là nguyên thuỷ vũ trụ của một người sáng tạo ra từ một hạt cát mà thôi"
" Ngươi tại sao lại bế quan để hiểu rõ điều vô dụng đó?"
Tần Vũ nói:
" Điều này không phải vô dụng, hiểu rõ Hỗn Độn ngươi sẽ dần hiểu được quỹ tích vận chuyển của nguyên thuỷ vũ trụ, vũ trụ này không có biên giới, càng không bị sáng tạo hay huỷ diệt, có thể nói nó là một loại cực hạn, ta sở dĩ muốn hiểu rõ Hỗn Độn là bởi trong Hỗn Độn có nắm giữ mệnh kí gì đó của chúng ta"
Nha đầu gãi gãi đầu, đôi mắt to thuần mỹ lộ ánh mắt nghi hoặc:
" Ta không biết nhiều, nhưng thật sự có người khống chế chúng ta?"
Tần Vũ gật đầu:
" Chúng ta mỗi người một vận mệnh, dù là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hau-tinh-than-bien/2021728/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.