Trong vòng vài tháng sau đó, Otto Lewison đã cử ba chuyên gia tâm thần học đến kiểm tra Ashley. Họ dùng phương pháp thôi miên và Sodium Amytal.
"Chào Ashley. Tôi là bác sĩ Montfort, và tôi muốn hỏi cô vài vấn đề. Cô cảm thấy thế nào về bản thân ?".
"Tôi thấy rất tuyệt, thưa bác sĩ. Cứ như là tôi mới khỏe lại sau một" trận ốm dài vậy.".
"Cô có nghĩ mình là người xấu không ?".
"Không. Tôi biết có những việc tồi tệ đã xảy ra, nhưng tôi không tin là mình lại phái gánh chịu trách nhiệm về những việc đó.".
"Cô có ghét ái không ?".
"Không.".
"Thế còn về bố cô ? Cô có ghét ông ấy không ?".
"Không. Tôi không hề ghét ông ấy. Tôi cũng không nghĩ là ông ấy có thể tránh được hậu quả của những việc mình đã làm. Nhưng bây giờ tôi chỉ hy vọng ông ấy được bình yên.".
"Cô có muốn gặp lại ông ấy không ?".
"Tôi nghĩ không thì hơn. Ông ấy có cuộc sống của mình. Còn tôi thì chỉ muốn tự mình bắt đầu một cuộc sống mới cho riêng mình mà thôi.".
"Ashley ?".
"Vâng.".
"Tôi là bác sĩ Vaughn. Tôi muốn nói chuyện với cô một chút.".
"Vâng.".
"Cô có nhớ Toni và Alette không ?".
"Dĩ nhiên là có:
Nhưng họ đã đi rồi.".
"Cô cảm thấy thế nào về họ ?".
"Lúc đầu, tôi ghê tởm họ, nhưng bây giờ tôi biết là họ đã từng giúp đớ tôi.
Tôi rất biết ơn họ.".
"Buổi đêm cô vẫn ngon giấc chứ ?".
"Bậy giờ thì có.".
"Hãy kể những giấc mơ của cô đi.".
"Tôi đã từng có những cơn ác mộng, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hay-ke-giac-mo-cua-em/1018942/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.