Đều là bắt quỷ trừ tà, tại sao đãi ngộ của người với người lại khác nhau nhiều như vậy?
Trong ánh mắt như d.a.o băng của Tống Phi Phi, tôi và Kiều Mặc Vũ trước sau bò ra khỏi hồ bơi.
Kamo Hiro nói tiếng Trung cực kỳ tốt, nhẹ nhàng nhỏ nhẹ, văn chất nho nhã, rất nhanh đã chiếm được cảm tình của mọi người.
Tống Phi Phi thật sự tức giận, suốt cả quá trình mặt mày cau có, đến cười cũng không cười một cái.
"Hủy bỏ nướng, không ăn nữa, ăn cái rắm!"
Sau khi buổi tụ tập kết thúc, mấy người bạn của Tống Phi Phi đều thay đồ thể thao, nói là sẽ đến một căn nhà gỗ trên núi tụ tập tiếp.
Hạ Vĩ Kỳ thân mật dựa vào vai Kamo Hiro, vẻ mặt vô cùng đắc ý:
"Căn nhà gỗ đó không đơn giản đâu, nghe nói, bên trong có Minh Ốc đó!"
Minh Ốc là một loại yêu quỷ sống dưới sàn nhà, thường xuất hiện trong những ngôi nhà cổ kính cũ kỹ.
Mỗi khi chuẩn bị đi ngủ vào ban đêm, một nơi nào đó trong nhà sẽ bắt đầu kêu cót két, đây thường là trò đùa của Minh Ốc.
Minh Ốc có vóc dáng rất nhỏ bé, lớn lên cũng chỉ cao bằng ngón tay người, thích xuất hiện vào nửa đêm.
Chúng cầm theo công cụ, đi lại khắp nơi trong nhà gỗ, thấy chỗ nào không thích sẽ động tay tháo dỡ.
"Tống Phi Phi, lát nữa dẫn các cậu đi xem quỷ thật, cậu đừng có mà sợ vỡ mật đó!"
Hạ Vĩ Kỳ đảo mắt, ánh mắt dừng lại trên mặt tôi và Kiều Mặc Vũ có hơi lâu.
Xem ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-liet-luc-linh-chau-anh-dao-tieu-tuu/2753108/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.