“Đúng rồi” giáo thảo cầm mảnh giấy ghi danh sách cuộc thi ảnh, “Cậu cũng tham gia cuộc thi này sao?”
“Uhm.”
“Bóc trúng đề gì?”
“Thôn.”
“Thôn? Thôn xóm? Nông thôn?”
Hệ thảo gãi gãi mặt: “Tôi định tìm... một thôn xóm chất phác, không bị ô nhiễm bởi buôn bán lại giàu tình người, nhưng còn chưa có gì rõ ràng, để tôi trở về hỏi cha.”
Giáo thảo trầm ngâm một hồi, hỏi: “Vậy cậu muốn đến quê tôi không?”
—
Hệ thảo gọi điện thoại.
“Alo, cha à.”
“Ngày 1/5 con muốn đi về nông thôn sưu tầm dân xa, đi tầm bốn năm ngày, có thể không thu được tín hiệu, nói cho cha biết trước.”
“Thôi đi, con bốn tuổi đã tự lo cho mình. Hơn nữa nơi đó là quê nhà của giáo thảo, giáo thảo dẫn con đi.”
“Ý đồ cái quỷ! Giáo thảo trở về tảo mộ thuận tiện dẫn con theo thôi!”
“Ai nói A O không có tình bạn thuần khiết!”
“Cha, con cảm thấy là do cha chưa thỏa mãn dục vọng cho nên nhìn ai cũng nghĩ người ta chưa thỏa mãn dục vọng, nhanh đi tìm chú Trầm đi, cứ thế nhé, cúp máy.”
Hệ thảo cất điện thoại vào túi quần, xách túi du lịch đi gặp giáo thảo.
Hôm nay là ngày 1/5, trước ngày nghỉ một ngày, hai người quyết đinh bỏ tiết học buổi chiều đến ga đi xe lên núi.
Quê của giáo thảo không tính là xa, chính cậu cũng có xe, hệ thảo vốn nghĩ tự lái xe đi, nhưng giáo thảo nói “Đường xa ở đó rất quanh co”.
Sau đó hệ thảo lại thật sự thấu hiểu hai chữ “quanh co”.
Sáng sớm bước xuống tàu hỏa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thao-vs-giao-thao/2019898/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.