Editor: Nại Nại
"Cát xê đóng phim của tôi quá cao, anh không trả nổi." Không hề do dự, Quý Lan uyển chuyển từ chối.
Cô chỉ là chuyên viên trang điểm đi theo thôi, nhân tiện đến ăn dưa, bảo cô tham gia diễn xuất luôn á?
Không có khả năng.
Vừa mới nói xong, cô nhìn thấy Phương Hạ bên cạnh lảo đảo một cái.
Đạo diễn Vương trước mặt còn chưa kịp lên tiếng thì tráng sĩ bên cạnh ông ta đã nói thay: "Không sao cả, đạo diễn Vương không trả nổi thì tôi trả."
"Xin tự giới thiệu, tôi tên Trần Vũ." Nói xong còn bổ thêm một đao.
Giờ cũng không thèm xưng hô là nô tỳ nữa, giọng nói trầm khàn hơn một tông so với giọng của một người đàn ông bình thường.
Quý Lan nheo mắt dưới ánh mặt trời đánh giá cẩn thận anh, tầm khoảng 1m8 mấy, cánh tay đầy cơ, bộ đồ cổ trang cổ chữ V hở đến bụng, làm cơ ngực như ẩn như hiện.
Đầy nam tính... Với điều kiện không nhìn mặt.
Khuôn mặt của Trần Vũ nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ, lông mày rậm rạp, xương lông mày nhô cao làm ánh mắt càng trở nên sâu thẳm, nhìn xuống chút nữa thì trông không ổn tẹo nào.
Mũi quá cao thẳng, đôi môi chỉ dày bằng một phần hai người bình thường, chiếc cằm lởm chởm râu ria, lộ ra mấy đốm nho nhỏ. Gương mặt thon gầy, giống như đã phẫu thuật cắt hết hai miếng xương quai hàm rồi vậy.
Vừa rồi vẻ mặt anh vui vẻ, trông điệu đà cực kỳ.
Nhưng giờ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-bien-toi-thanh-blogger-noi-tieng/2749109/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.