Editor: Nại Nại
Đợi nửa phút, Trần Vũ load lại Weibo lại lần nữa.
Đã có hơn một ngàn bình luận.
Một bộ phận là bày tỏ tình cảm như bình thường, nói đùa về việc muốn sinh khỉ con cho anh còn nhân tiện giới thiệu tuyên truyền phim mới.
Một bộ phận còn lại là chú ý đến phần nội dung, muốn đi thay Quý Lan bênh vực kẻ yếu.
Nhân số chia đôi, một nửa đi mất.
Nhàm chán quá đi.
Trần Vũ ngáp một cái dài, khóa màn hình ném điện thoại lên ghế phụ rồi tắt đèn trong xe.
Trời tối đen như mực, thích hợp để nghỉ ngơi.
___
2 giờ 58 phút.
Viết xong bản thảo, ghép ảnh vào xong, Vương Thạch vứt đoạn văn vào app định dạng lại toàn bộ văn bản xong rồi bắt đầu xuất tài liệu sang pdf.
Trong đó, chuyện của Quý Lan chiếm hai mặt trang báo.
Trần Lỗi run run nhìn QQ, avatar của Tiểu Lưu làm trong xưởng in nhấp nháy liên tục, kèm theo tiếng 'tích tích' giống như đang đòi mạng anh ta vậy.
Anh ta sợ quá!
Nếu như ngày mai cấp trên phát hiện ra, chẳng những đuổi việc anh ta mà còn tống anh ta vào đồn công an thì phải làm sao giờ?
Nếu như ngày mai tờ báo được bán ra và gây chấn động toàn bộ người dân trong thành phố này, rồi không ai trong giới cùng ngành nghề dám đến tìm anh ta nữa thì phải làm sao giờ?
Nếu như Quý Lan lòng lan dạ sói, cô tàn nhẫn sau khi lật ngược lại tình thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-bien-toi-thanh-blogger-noi-tieng/2749114/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.