Khương Thiên cõng Hàn Tiểu Hy cứ thế bước đi, hai người chìm đắm trong thế giới đầy màu hường, quyết định bỏ qua các biến đổi của không gian xung quanh.
Đến khi hồi thần, cả hai đều sửng sốt nhìn xuống đất.
Hàn Tiểu Hy vội vàng nhảy xuống.
Thương Thành Đông bất tỉnh nhân sự, cả người tựa như vừa trải qua một trận chiến sinh tử vậy, trên người không có chỗ nào lành lặn.
Đặc biệt chói mắt, chính là vết thương trên ngực, tựa như bị ai cầm kiếm chém, trên sâu dưới nông, một vết kèo dài từ ngực trái đến giữa bụng.
Hơi thở vội vã, sắc mặt trắng bệch, cả thân thể run lên nhè nhẹ, tựa như bị ai đó hút hết sức lực.
"Đây rốt cuộc, là có chuyện gì đây?" Hàn Tiểu Hy khó khăn thốt ra từng chữ.
Khương Thiên vỗ vai cậu, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc. "Cái này để sau hãy nói, cứu người quan trọng."
Hàn Tiểu Hy cảm thấy trong cổ họng khô khốc, nước bọt nuốt vào cũng không thể trôi đi, thậm chí còn thấy đau rát.
"Thương Thành Đông, cậu không sao chứ?" Khương Thiên tàn nhẫn vả Thương Thành Đông hai cái.
Tay của Thương Thành Đông bỗng nhiên cử động, đôi mắt vẫn không mở ra, nhưng môi mấp máy thành một lời thều thào. "Đ* má anh, chưa chết được."
Khương Thiên tiếp lời. "Cậu có chuẩn bị cho tình huống này chưa đấy?"
Thương Thành Đông rút hết sức lực bình sinh, móc từ trong túi quần ra một viên thuốc.
Hàn Tiểu Hy lập tức chạy đến, trước khi viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-nhan-vat-qua-duong/2578192/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.