Ước chừng có một số người trời sinh không hay ho, Nhàn Phi này sớm không đến muộn không đến, cố tình đến vào lúc Yến An Quân nôn nghén lợi hại, chỉ có thể nói do thời do mệnh cả.
Tay nghề của Nhàn Phi không tệ, tuy điểm tâm này có phải chính tay nàng làm hay không còn cần nghiên cứu thêm, tóm lại điểm tâm này xem như sản phẩm không nhiễm phẩm màu hóa học. Yến An Quân cho vào miệng rồi chỉ cảm thấy dạ dày co thắt, “ọe” một tiếng nôn hết bữa sáng ra.
Hôm nay Nhàn Phi cố ý chọn một bộ váy áo màu trắng, từ trên xuống dưới bẩn hết, nàng sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, muốn né ra xa thân mình lại không động đậy được, cảm nhận thứ ô uế nong nóng kia từ trước ngực chảy xuống, nhuộm một màu khác lên bộ quần áo sạch sẽ của nàng…
“… Chủ tử!” Lộc Nhi vội vàng tới đỡ Yến An Quân, mà bên kia cung nữ của Nhàn Phi cũng run rẩy chạy tới, vò đầu bứt tai nhìn Nhàn Phi lại không biết phải làm sao bây giờ.
Sắc mặt Nhàn Phi khi trắng khi xanh, môi run run nói không lên lời.
Nàng thật sự không ngờ tới Dưỡng Tâm Điện một chuyến, thấy Bảo Phi nổi tiếng đã lâu, cũng ngã luôn cả mình vào! Nàng gặp hạn rồi!
Yến An Quân mặc kệ Nhàn Phi, nàng đang ôm cái chậu Lộc Nhi đưa cho nôn trời đất quay cuồng, bữa sáng vừa mới ăn vào lại nôn ra, Lộc Nhi đau lòng vỗ lưng cho nàng.
Ngược ánh nắng, Thiệu Tuyên tâm trạng vui sướng đi nhanh vào.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sung-phi/1671656/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.