Trong Dưỡng Tâm Điện, An Đức Lễ không dấu được nụ cười trên khoé môi, từ khi Bảo Phi nương nương vào ở trong Dưỡng Tâm Điện, tâm trạng của Hoàng Thượng không có một ngày không tốt, ngài xem đức hạnh bây giờ của Hoàng Thượng này… Bình thường phê duyệt tấu chương làm gì có chuyện đang yên đang lành lại cười ra tiếng, nhìn vẻ mặt say sưa kia không biết đang nghĩ đến cái gì nữa…
Khụ, thân là công công phải làm gương tốt, lúc này không thể cười ra tiếng.
Thiệu Tuyên Đế ra vẻ đứng đắn xử lý chính vụ, lúc này là giữa trưa, thời tiết hè thu hết sức nóng bức mà trong Dưỡng Tâm Điện lại không hề cảm thấy nóng, hắn im lặng cầm chén trà uống một ngụm, ra vẻ vô tình liếc về phía cửa đại điện, “Bảo Phi vì sao còn chưa trở về.”
Trong mắt An Đức Lễ dạt dào ý cười, khom người nói: “Thưa Hoàng Thượng, sáng nay Bảo Phi nương nương nói có chuyện muốn làm, ra khỏi điện từ rất sớm, có lẽ một lát nữa sẽ trở về.”
Thiệu Tuyên Đế nhíu mày: “Không có ai theo hầu à?”
“Có, có ạ, Tiểu Lương Tử cùng Hỉ Trụ đi theo ạ, trong cung không có nơi nào bọn họ không biết, nhất định có thể chăm sóc tốt Bảo Phi nương nương.” An Đức Lễ vội vàng cung kính cúi đầu nói, từ sau khi có Bảo Phi nương nương, Hoàng Thượng quả thật ngày càng giống ma ma của Hoàng Tử (nói thẳng ra là vú em đấy!).
“Trẫm đi xem sao.” Chỉ cần nghĩ đến Bảo Nhi nhà mình ở bên cạnh hai thái giám cả ngày, Thiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-sung-phi/1671716/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.