Tuyên Ca không quá thích ứng dạng tiếp xúc như vậy, phảng phất tay chân cũng không biết để vào đâu.
Hắn thật sự cảm thấy làm nhiệm vụ tương đối buông lỏng hơn.
Minh Thù viết xong một tờ, lùi ra sau dựa vào: "Thầy."
Trước đó cô chưa từng gọi hắn là thầy.
Hoặc là gọi thẳng tên.
Hoặc là kỳ quái gọi hắn gia sư tiên sinh.
Đột nhiên mềm mềm gọi hắn là thầy...
Tuyên Ca bị làm cho toàn thân không được tự nhiên, trong lòng lại ngứa ngáy giống như có con mèo nhỏ đang cào.
"... Ừ."
"Anh rất khẩn trương sao?" Minh Thù quay đầu, mỉm cười nhìn hắn.
"Không có." Tuyên Ca nghiêng đầu, hắn khẩn trương cái gì, hắn mới không khẩn trương.
Minh Thù dùng bút chống cằm: "Vậy anh hôn tôi một cái."
Tuyên Ca: "..."
Tuyên Ca xém chút bị sặc nước bọt chết.
Cô có chút tự trọng nào của nữ nhân hay không!
Tuyên Ca đưa tay gõ bàn một cái nói: "Làm bài."
Minh Thù cười một tiếng, cúi đầu tiếp tục làm bài: "Anh ngồi gần một chút, tôi viết không được."
Tuyên Ca: "..." Vậy ngươi xuống dưới a!
Tuyên Ca hạ ghế uống, nhẹ nhàng ôm cô miễn cho cô té xuống.
Hắn nhìn tay đặt ngang bên hông thiếu nữ một chút, như giật điện thu về.
Eo cô thật mảnh...
Giống như dùng sức một chút liền bẻ gãy...
Tuyên Ca ngồi im chờ Minh Thù làm xong.
Cầm được bài thi, hắn thở phào: "Em đi xuống trước."
"Tôi cũng sẽ không ảnh hưởng đến anh."
"..."
Ngươi ngồi trong ngực ta, chính là ảnh hưởng ta!
Tay Tuyên Ca nắm bài thi có chút dùng sức, đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1015315/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.