Ầm!
Bạch Hạo đụng vào tủ quần áo trong phòng, cửa tủ không chịu nổi liền chia năm xẻ bảy.
Bạch Hạo ngay lập tức muốn đứng lên, kết quả còn chưa kịp đứng liền bị một cước của Minh Thù đạp xuống.
Chỉ một cước...
Bạch Hạo có chút hoài nghi nhân sinh, khí lực của cô lớn như vậy sao?
Thế nhưng lồng ngực đau đớn nhắc nhở hắn khí lực của nữ nhân này chính là lớn như vậy.
Chuyện lần trước trải qua phảng phất như ác mộng không ngừng diễn đi diễn lại trong đầu hắn.
Lúc này hắn chính là có loại cảm giác đó.
Nỗi sợ hãi không biết từ nơi nào dâng lên...
Minh Thù liên tiếp đạp hai cước, xác định người này không còn khí lực phản kháng mới thuần thục trói lại.
Bạch Hạo: "..."
Khuất nhục!
Hai lần đều thua trong tay một nữ nhân!
Đây là khuất nhục!
"Vết thương của anh lành rất nhanh nha." Minh Thù giống như thổ phỉ giẫm lên cái ghế.
Mà Bạch Hạo tựa như một "Nam nhân nhà lành" sắp bị đùa giỡn.
Bạch Hạo: "..."
"Bây giờ cậu còn cần dựa vào nữ nhân?" Bạch Hạo không để ý tới Minh Thù, ngược lại đi khiêu khích Tuyên Ca.
Tuyên Ca dựa vào cạnh bàn: "Người tôi bảo vệ tương đối lợi hại."
Bạch Hạo: "..."
Thân là Sát Thủ lại đi bảo vệ người nó, ngươi mẹ nó có mất thể diện hay không!!
Mặt của tổ chức đều bị ngươi làm cho mất hết!
Hai người im ắng đối mặt, thần sắc của Tuyên Ca thản nhiên, Bạch Hạo... Minh Thù cũng không biết hắn có biểu tình gì, bất quá nhìn phản ứng thân thể của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1015314/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.