Buổi sáng tháng năm trời đẹp nắng. Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân. Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn qua Michael và hỏi:
- Sao, ông tiến sĩ kiến trúc, ông cảm thấy sao?
- Để hai tuần nữa anh nhận bằng cấp xong rồi em hãy hỏi câu đó?
Michael mỉm cười với Nancy, anh lắc nhẹ đầu cho mái tóc lật về sau. Nancy bật cười bảo:
- Dẹp cái bằng Tiến sĩ của anh đi. Em hỏi là hỏi anh cảm thấy ra sao hồi tối hôm qua ấy.
Michael đập nhẹ vào mông Nancy và bảo:
- Khỉ thật. Vậy chứ còn cô thì cảm thấy sao, thưa cô McAllister? Còn sức đi chơi được không?
Hai người cùng lên xe đạp. Nancy đạp đi trước, ngoái cổ lại vẻ nghịch ngợm:
- Vậy chớ anh còn sức không?
Nàng vừa hỏi vừa đạp nhanh, cúi người trên chiếc xe đạp xinh xắn mà Michael vừa mua cho nàng vài tháng trước đây nhân ngày sinh nhật của nàng. Hai người quen nhau đã hai năm và Michael không mong gì hơn là cưới Nancy làm vợ. Anh yêu nàng vô cùng.
Tuy ở trường đại học Harvard này anh quen lung tung, nào là Radeliffe, Vassae, Wellesley, nhưng anh vẫn cô đơn, anh không thích người nào cả. Anh vẫn cảm thấy như vắng thiếu một cái gì... Anh muốn gặp được người con gái có tâm hồn, tế nhị ... hơn là những cô gái chỉ biết ngủ chung.
Mùa hè năm trước anh gặp một phụ nữ, bạn của mẹ anh, nhưng trẻ hơn mẹ anh rất nhiều, làm ở tòa báo Voguẹ Bà ta rất hấp dẫn, tế nhị nữa. Anh ta dan díu với bà, nhưng rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hen-yeu/2315961/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.