Dương thị có chút buồn bực, lại một lần nữa từ miệng của Lưu Phong, nàng nghe được những từ thật khó hiểu. Bất quá hắn nói thì phải nghe.
"Vậy công tử giúp ta tắm rửa nhé." Lưu Phong rất thích nữ nhân phóng đãng, Dương thị hiểu được điều này cho nên mỗi khi câu dẫn hắn, nàng đều tỏ ra chủ động. Sự thật đã chứng minh là Lưu Phong quả nhiên rất thích.
Đợi cho Lưu Phong kỳ cọ thì khoảng không gian của Dương thị không những ướt vì nước bên ngoài mà còn ứa nước từ trong ra nữa.
"Công tử, bế thiếp ra ngoài." Trải qua một trận "kỳ cọ" của Lưu Phong, hơi thở của Dương thị đã trở nên gấp gáp, vẻ mặt hồng ửng, không kìm hãm được xuân triều trong lòng nữa.
Thấy Lưu Phong không chủ động ôm, Dương thị khẽ chu miệng, từ trong chậu tắm đứng dậy. Lưu Phong nhất thời thấy trước mắt sáng ngời. Dương thị giống như đóa phù dung trong nước vậy, thanh lệ thoát tục. Những giọt nước từ trên tóc rơi lã chã xuống, phối hợp với dung mạo của nàng, thực như tiên tử giáng phàm. Càng thêm khiến máu mũi hắn dâng trào chính là chỏm lông giữa hai đùi của nàng vẫn còn đọng nước, sáng lấp lánh, da thịt nõn nà dưới tác dụng của nước càng thêm tỏa sáng, lộ ra vẻ đẹp thần bí mê người.
Lưu Phong không nhịn được, há hốc mồm, ngơ ngác nhìn thân thể tuyệt mỹ trước mặt. Trong lòng tim đập loạn xạ, một cảm giác ngọt ngào từ đệ đệ bắt đầu truyền lên.
Dương thị vốn là có chút tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-du-hoa-tung/719195/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.