Tiểu Loa từ dưới sô pha ló đầu ra nhìn ngoài cửa sổ mặt trời chói chang, mệt mỏi rụt trở về chỗ cũ.
Hừ, thật mất hứng, khó chịu quá.!!!!
Lộ Ngôn khệ nệ bưng từ trong phòng bếp ra chậu cơm tình yêu cậu tự chế cho chó cưng nhà mình, nào là thịt gà, thịt bò viên đóng hộp mà nó thích ăn nhất, mùi hương thơm nức ngào ngạt đặt xuống trước sô pha dụ dỗ:
“ Này, cục cưng, ăn chút gì đi mà…… Mày làm sao vậy?”
Tiểu Loa đáng thương nức nở hai tiếng, dùng mũi ủi tô thức ăn về phía ngược lại, sau đó lại nằm trở về như cũ. Nhìn cục cưng nhà mình vẫn là không ăn, Lộ Ngôn quay đầu hô với Doãn Nguyên trong bếp:
“ Doãn Nguyên!! Nó không chịu ăn này….. “ (mếu máo ;;A;;)
Doãn Nguyên tay cầm xẻng trong bếp xào rau, nghe vậy nhanh chóng
đem ngô hấp trong nồi vớt ra, sau đó gắp ra một khối thịt lớn còn sũng nước, rồi đem nó mang ra ngoài phòng khách để vào trong tô thức ăn cho Tiểu Loa, mùi thịt cùng ngô ngọt lan tỏa khắp phòng:
“ Này mau ăn đi, thịt vừa mới ra nồi đó!”
Lần này còn nghiêm trọng hơn, Tiểu Loa còn chả thèm thò đầu ra khỏi ổ.
Lộ Ngôn và Doãn Nguyên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đôi phương đều hiện lên sự lo lắng bất an.
Từ đầu tuần trước, Tiểu Loa tinh thần có vẻ không được tốt, nhìn qua giống như bị ốm. Mới đầu Doãn Nguyên không để ý chuyện này vào lòng, cứ nghĩ Tiểu Loa chán chường một chút rồi sẽ không sao. Lộ Ngôn thì lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hi-quy/359259/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.