Từ Hiền giấu ý niệm rời đi xuống đáy lòng, hắn sẽ chính thức suy nghĩ chuyện này sau khi giải quyết nguy cơ Sát Thần Môn.
Khẽ khàng cười một tiếng, như đã nói trước đó, nếu như ba người kia là loại kẻ thù mà hắn phải mai danh ẩn tích để trốn khỏi, thì khi bị chúng phát hiện Từ Hiền còn có thể sống được sao? Mấy chuyện trả thù hắn bằng cách gia hại người khác lại càng vô căn cứ.
Hắn dùng lại lời giải thích ở tiệm rèn nói cho dân trấn cùng nghe, đồng thời không chớp mắt nhìn lướt qua từng người xuất hiện ở đây, như thể định ghi khắc bọn họ vào ký ức của mình trước khi rời xa tiểu trấn.
Bạch Long Trấn là chốn đất khách quê người, nhưng đây cũng là nơi khởi đầu con đường Hiệp đạo của Từ Hiền, đối với hắn mà nói có ý nghĩa không thấp.
Dân trấn sau khi nghe lời giải thích của hắn thấy cũng hơi hợp lý, những tưởng chuyện này đã dừng ở đây thì lại nghe tên lưu manh dẫn đầu chế thêm chuyện mới:
“Đừng để bị tên phế nhân này lừa, cứ cho là chuyện đó không liên quan đến hắn đi, ở đây chắc cũng có người nhìn thấy thằng to xác Lý Tiểu Ngưu đánh trọng thương người giang hồ rồi chứ, gã chắc chắn đã học được võ công cao cường nên mới có thể làm được như vậy...”
Từ Hiền im lặng nhìn tên lưu manh chỉ tay múa chân, ánh mắt lạnh nhạt như đang xem một thằng hề nhảy nhót làm trò.
Mặc dù biết chân của tiên sinh nhà mình đã lành, nhưng khi nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hiep-gia-he-thong-di-gioi-hoanh-hanh/2283049/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.