Có được dị năng liền muốn biểu diễn cho Tạ Loan xem trước tiên, ánh mắt của bé chim béo vàng nhạt đang cố ưỡn ngực lấp lánh lóe sáng hệt như một ngôi sao nhỏ, đặc biệt sáng ngời.
Nhìn biểu hiện của ấu tể, trái tim người lớn khẳng định đều mềm nhũn.
Tạ Loan hiển nhiên cũng vậy.
Ngồi xổm xuống bế bé chim béo lên, Tạ Loan đưa tay xoa xoa phần lông tơ mềm mại của bé, biểu tình vui sướng: “Lạp Duy thật lợi hại, nhanh như vậy đã học được dị năng rồi à?”
Cả ba chủng tộc chim béo trong thời kỳ ấu tể đều có hình dáng đầy lông tơ mềm mại, Tạ Loan thuận tay xoa phần ngực của ấu tể khố duy, vừa sờ một cái liền cảm giác được xúc cảm lông tơ mềm mại cùng nhiệt độ cơ thể ấm áp của bé.
Biết ấu tể này nhất định là vừa học được dị năng đã lập tức biểu diễn cho mình xem, Tạ Loan liền phỏng đoán hẳn là mới biết trong sáng hôm nay mà thôi.
“Chíp chíp, chíp!”
Nghe thấy lời thanh niên, bé chim béo này lại cố ưỡn ngực hơn nữa, tiếng kêu non nớt lại càng vang dội hơn, ánh mắt đen lúng liếng tỏa sáng nhìn chằm chằm Tạ Loan.
Mặc dù dị năng của bé chỉ có thể tạo ra một cơn lốc nhỏ như con quay, uy lực cũng chỉ đủ để cuốn hộp giấy bay lên xoay tròn hai vòng, thế nhưng Tạ Loan lại rất kinh ngạc cùng vui sướng, hệt như bé vừa làm được một hành động vô cùng xuất sắc, tài giỏi.
“Lạp Duy có thể làm lại chuyện vừa nãy một lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hiep-hoi-bao-duong-au-te/2236791/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.