Lúc được nghỉ ta cứ khao khát thời gian trôi từ từ thôi.
Tuy trên thực tế đoàn phim chỉ nghỉ Tết đúng 3 hôm, cả nhà ba người vẫn dẫn Tưởng Lộc sang thành phố gần đó chơi một lượt, thời gian khớp chằn chặn luôn.
Kết thúc kì nghỉ Tết, hai vợ chồng lại phải tạm biệt hai đứa trẻ ở ga tàu, trông thấy tàu hỏa tôn xanh đang kéo hồi còi thật dài rồi, Lương Cốc Vân vươn tay vén gọn tóc con cho Tô Trầm, nhìn bé đầy lưu luyến.
"Mẹ cứ nhớ bé suốt, sợ bé bị lạnh, xong lại sợ bé chỉ lo đóng phim nhịn ăn qua bữa." Lương Cốc Vân lùi lại một bước, nhìn Tưởng Lộc cùng Tô Trầm lại thấy an tâm hẳn: "May là hai đứa còn chăm nom được cho nhau như anh em ruột, thực sự mẹ rất mừng thay hai đứa."
Tô Trầm cười cười, không nhìn biểu cảm lúc này của Tưởng Lộc.
Hai vợ chồng cần kiệm thành quen, lâu nay giữ kĩ thù lao của Tô Trầm không hề động vào, đến đi đều chọn vé nằm cứng.
Tô Tuấn Phong xách vali rỗng không sau khi tặng hết đặc sản, tay kia thì ôm con búp bê tổ đạo cụ tặng cho Ổn Ổn, nụ cười đầy ấm áp.
"Trời vẫn lạnh lắm, hai đứa đi quay nhớ phải giữ ấm, đừng để bị nẻ hay gì đấy."
"Lần sau gặp lại ha, trên đường về nhớ cẩn thận nhé."
Sau khi tạm biệt, Tô Trầm và Tưởng Lộc lại ngồi lên xe quay về căn cứ phim trường.
Suốt dọc đường vẫn cứ là cảnh trí đặc trưng của Chử Thiên, những kiến trúc cao thấp mang phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-de-15-tuoi-thanh-luat/700365/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.