Phú Bình biến thành chốn địa ngục trần gian.
Binh sĩ Hung Nô ùn ùn xông ra khỏi đường hầm, mặt mày dữ tợn nhào về phía bách tính trong thành. Sau khi bức tường thành tây sụp đổ không lâu, thành cũng đổ ngay sau đó... Binh sĩ Hung Nô nhiều không kể xiết, từ lỗ hổng tiến vào trong thành, thành Phú Bình nhỏ bé trong chớp mắt đã tăng thêm hàng nghìn người... Tiếng than khóc, tiếng kêu thảm thiết vang vọng trên bầu trời Phú Bình.
“Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương”, kế này quả là vô cùng cao minh!
Mặc dù thành ngữ này bây giờ vẫn chưa xuất hiện, nhưng kế sách mà A Lợi sử dụng, hoàn toàn phù hợp với sự tinh túy của kế sách này.
Không tiếc mấy nghìn sinh mạng để thu hút sự chú ý của đám người Lưu Khám.
Đồng thời đào hầm thông qua Phú Bình, khiến cho tường thành vốn đã không kiên cố, trong chớp mắt đã trở thành một đống gạch ngói hoang tàn.
Không những là thủ đoạn độc ác mà còn máu lạnh vô tình?
Lưu Khám lúc này đã không còn rảnh để nghĩ về tính cách của A Lợi.
Xích Kỳ phất phới chao liệng, Lưu Khám phóng ngựa bay như tên, vừa chém giết binh sĩ Hung Nô vừa hét to.
Hắn hi vọng có thể tụ tập quân sĩ trong thành, thế nhưng trong chiến trận hỗn loạn, toàn bộ Phú Bình đã thành một đống hỗn loạn. Binh sĩ Lão Tần không tìm thấy tướng lĩnh, vội vàng ứng chiến. Mặc dù là trung quân tinh nhuệ, nhưng đối diện với binh sĩ Hung Nô điên cuồng, dũng mãnh không sợ chết này, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/1358963/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.