Bành Cự có chút không rõ ràng, nhưng vẫn ưng thuận gật đầu.
- Đi, tìm mẹ của con đến đây.
Bành Cự vui vẻ chạy ra, chỉ sau chốc lát, Hồ Cơ vội vàng đi vào thư phòng.
- Phu quân, có chuyện gì?
Bành Việt đứng lên, nghiêm mặt nói:
- Phu nhân, ta đã hạ quyết tâm.
- Hả?
- Ta quyết định, khởi binh phản Tần!
Hồ Cơ biến sắc:
- Phu quân muốn giết Lưu Quân Hầu sao?
Bành Việt lắc đầu:
- Mặc kệ Khám huynh đệ có chấp nhận ta hay không. . .Ta đời này, đều coi hắn là huynh đệ, sao có thể làm hại tính mạng hắn?
- Chỉ có điều, a Khám huynh đệ đã lập chí lớn, nếu ta không làm lên sự nghiệp, sau này chẳng phải bị người nhạo báng sao?
- Vậy phu quân muốn đầu nhập phương nào?
Hồ Cơ hỏi khẽ:
- Là Sở Vương? Hay Lưu Quân Hầu?
- Ta không còn mặt mũi nào đi gặp a Khám huynh đệ, nếu như chưa lập lên sự nghiệp, tuyệt đối không gặp hắn. . . Còn Sở Vương, ta sao phải đầu nhập y? Y làm Sở Vương thì có quan hệ gì tới ta? Hạng Lương mới chiếm được Lâu Thương, thanh thế đang lớn, ta đi rồi, giống như phu nhân từng nói, chỉ là khi phú quý đưa tặng nghìn lượng hoàng kim, người ta chưa chắc đã để ý tới ta; ta quyết định tới quận Tế Bắc, đầu nhập Tề Vương Điền Vinh, vừa vặn dâng tặng một ly rượu nhạt.
- Tề Vương?
Hồ Cơ nhíu mày:
- Ta nghe nói Điền Vinh hiện tại đang chiêu binh mãi mã, phu quân tới nương nhờ y,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-do/1359387/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.