“Cuộc nói chuyện với bố mẹ tối qua lại không vui vẻ gì. Đáng lẽ anh phải đoán được là họ sẽ tìm em gây rắc rối. Do anh xử lý không tốt, xin lỗi em.” Chu Trạch Chung nâng gò má phải của Thi Uẩn, những ngón tay hơi chai sần nhẹ nhàng ve vuốt mái tóc mai mềm mại của cô.
Thi Uẩn chu môi giả vờ giận dỗi: “Sao anh còn khách sáo với em như thế? Em hơi buồn đấy.”
Chu Trạch Chung bật cười, cả lồng ngực cũng rung theo: “Được rồi, là anh không biết điều. Vậy em nói xem nên phạt anh thế nào?”
“Giờ này chắc anh không đi làm nữa đúng không?” Thi Uẩn ngước nhìn mặt trời đang từ từ lặn xuống chân trời, lẩm bẩm hỏi.
Đêm của những ngày hè thường đến muộn, sắp năm giờ chiều mà trời vẫn còn sáng trưng, khiến người ta có cảm giác thời gian còn rất dư dả.
“Không đi, thời gian còn lại dành hết cho em.” Chu Trạch Chung gật đầu.
Kể từ khi Chu Trạch Chung tiếp quản tập đoàn Đồng Nhạc đến nay, công ty đã bỏ lịch làm việc theo giờ giấc mùa hè và mùa đông. Giờ tan làm không còn điều chỉnh theo độ tối của trời nữa mà được cố định vào năm giờ chiều.
Thay đổi này từng gây tranh cãi lớn, bởi vì vào mùa hè trời tối muộn, kéo dài giờ nghỉ trưa và lùi giờ tan làm đến sáu giờ là việc rất bình thường.
Trước khi quen Chu Trạch Chung, Thi Uẩn từng đọc được câu trả lời của anh về vấn đề này trong một bài phỏng vấn trên tạp chí tài chính.
Khi đó anh nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hinh-nhu-hoi-nho-anh-roi/1415777/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.