Tiết Vọng ở trong phòng bếp làm vài món cô thích ăn. Lúc ăn cơm, Tiết Vọng ngồi ở bên cạnh cô, chuyên tâm giúp cô bóc tôm.
Bàn tay của anh rất đẹp, cho dù là đang lột tôm cũng làm cho người ta thưởng thức.
Tiết Vọng khéo léo bóc hết vỏ tôm đi bỏ vào bát của cô, thấy cô đang nhìn chằm chằm anh, nhắc nhở nói: “Nếu không ăn sẽ nguội mất.”
Hồ Đào đem một miếng thịt tôm anh đã bóc sẵn cho vào miệng: “Được.”
Cơm nước xong, Hồ Đào đề nghị muốn tham quan phòng để quần áo của anh.
Lần trước cô tới đây lấy quần áo liền rất tò mò, phòng để quần áo của anh thật sự là có diện tích rất lớn, có thể so với tuần lễ thời trang.
Tiết Vọng thoải mái hào phóng mà dẫn cô vào phòng để quần áo, vẫn là giống như trong ấn tượng của cô, rất rất nhiều quần áo và trang sức đắt tiền.
Cô ngồi xổm xuống kệ trưng đồng hồ trước mặt một lát, Tiết Vọng thấy thế chỉ chỉ bên trong: “Thích sao? Anh đưa hết cho em nhé.”
Hồ Đào nhìn một dãy đồng hồ Patek Philippe: “……Không, em chỉ muốn nhìn qua một chút.”
Nhìn một lát sau, cô lại như là nhớ tới cái gì, chui vào phòng trong cùng.
Tiết Vọng đi theo phía sau cô, vừa đi vào đã thấy cô đang lục đồ gì đó trong ngăn tủ trống trơn kia.
Anh không nhịn được bật cười: “Đừng tìm, ảnh chụp kia anh không để ở đây.”
Hồ Đào bị chọc thủng mục đích có chút xấu hổ, nhưng vẫn là tò mò: “Không ở đây? Vậy ở đâu rồi?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-dao-cai-kep-san-van-thinh-chu/1214050/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.