Sau khi quay phim kết thúc, cuối cùng Hồ Đào cũng có thể nghỉ vài ngày. Ngày hôm sau, cô ngủ một giấc thật ngon, sau khi tỉnh dậy thì làm cơm trưa cho mình, rồi yên lặng ngồi trên sô pha xem TV.
Ngay khi TV được bật lên là kênh tin tức, Hồ Đào đang định cầm điều khiển chuyển kênh thì giọng nói tiêu chuẩn của một nữ phát thanh viên truyền ra từ TV: "Hôm nay, cổ đông Vương Mỗ của Tập đoàn Vương thị, bị nghi ngờ với các tội danh như hiếp dâm, tham ô, quấy rối. Ông ta đã bị bắt và bỏ tù, có thông tin cho rằng Vương Mỗ đã nhiều lần lợi dụng chức vụ để thực hiện quy tắc ngầm… ”
Bàn tay chuyển kênh của Hồ Đào dừng lại. Cô không biết nghĩ đến cái gì mà thất thần, thẳng đến khi chuông điện thoại reo, cô mới thu hồi suy nghĩ.
“A lô.”
“Hồ Đào, em để quên một món đồ ở chỗ tôi.”
Hồ Đào nhận ra giọng nói của Tiết Vọng mà không thèm nhìn, và cô hạ quyết tâm: “Gì cơ?”
Tiết Vọng nhìn chiếc áo khoác mỏng trên tay anh, trầm giọng trả lời: “Quần áo.”
Hồ Đào chợt nhận ra hôm đó khi cô đang chơi tennis, Tô Trì đã đưa cho cô một bộ quần áo chống nắng vì sợ cô không chịu được, nhưng sau đó cô lại không tìm thấy nó nữa.
Hồ Đào vốn là muốn bồi thường cho Tô Trì một cái mới, nhưng Tô Trì không chịu nhận, cô ấy nói đó chỉ là một món đồ giảm giá với giá chục tệ, nếu mất đi cũng không phải vấn đề lớn. Thì ra là ở chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-dao-cai-kep-san-van-thinh-chu/1214061/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.