Hồ Lệ Khanh bước vào hang động phảng phất bên trong là một thế giới khác.
Hồ Lệ Khanh lại không nghĩ tới trong lòng núi lớn lại cất giữ một nơi thần bí như vậy, bên trên hang động to lớn là thạch nhũ đủ mọi màu sắc, treo ngược trên không được dòng nước ngày đêm không ngừng chảy mà tác tạo thành một kiệt tác.
Nước tự biến thành màu sữa nhỏ xuống thạch nhũ, rơi xuống vách đá như măng tre, vỡ tung như hoa nước.
Tích tách tích tách, quả thực rất êm tai dễ nghe, huống chi khi vô số giọt nước từ các nơi truyền đến vô số âm thanh cao cao thấp thấp, tụ hợp thành một bài hát, nhịp điệu xướng hát từ ngàn đời vĩnh hằng không đổi.
Bước vào ánh sáng thế giới ly kỳ, Hồ Lệ Khanh nhìn không chớp mắt, thạch nhũ nơi này rất đẹp, thạch nhũ bên kia nhìn rất lạ, dường như màu sắc còn đẹp hơn, giống như là ánh lửa sáng rực đỏ thẫm của nắng chiều.
Đi qua bên này, ước chừng trong lúc đi vào tới sơn động, trước mặt xuất hiện một hồ nho nhỏ, trên đỉnh là ánh sáng tà tà chiếu xuống giữa hồ, nước trong hồ hiện lên sắc thái rực rỡ tựa như cầu vòng, đỏ xanh lục lam chàm tím, từng lớp thay đổi màu sắc đồng thời trong hồ xuất hiện một lần, hơn nữa thay đổi đủ lần, màu sắc nhìn thấy đều không giống nhau.
Hồ Lệ Khanh từng nhìn qua đủ mọi cảnh sắc thiên nam địa bắc, nhưng lại bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, khiến nàng nhìn đến trợn mắt hốc mồm.
Ánh sáng từ hồ bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-hoac-ho-tam/2012383/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.