Lúc này, Vương Diêm rất sợ hãi.
Cô ta tưởng mình lại bị tên biến thái nào đó để mắt tới. Con figure của mình trở thành có thể cử động.
Tôi không cảm nhận được ác ý từ món đồ chơi này, không cảm nhận được hơi thở1của lời nguyền, do vậy nên cảnh giác.
Nhưng Vương Diêm lại sợ hãi run rẩy, thậm chí không dám quăng nó đi.
“Đừng khóc nữa, chủ nhân.” Figure phát ra âm thanh. Miệng của con figure đó là được vẽ lên, căn bản không thể khép mở. Tiếng8nói được phát ra từ bên trong. Khi nó nói chuyện còn có động tác, hơn nữa âm thanh, giọng nói không phải giọng lồng tiếng trong phim hoạt hình, là một giọng nói Vương Diêm hoàn toàn xa lạ.
Vương Diêm sững người.
“Đừng khóc, đừng đau lòng2nữa. Tôi sẽ luôn bên cô, luôn bảo vệ cô.” Figure nói vậy, bàn tay nhỏ ấn lên ngón tay của Vương Diêm, truyền ra lực rất nhẹ.
Nước mắt Vương Diêm bỗng chốc tuôn rơi.
Cảm giác sợ hãi biến mất, cô ta lựa chọn tin tưởng lời4của món đồ chơi này, ôm chặt nó vào lòng.
Cảnh mộng thay đổi. Căn phòng đã được thu dọn gọn gàng. Vương Diêm không bày hết figure ra ngoài. Cô ta chỉ đặt con figure mặc bộ đồ gấu trúc kia lên bàn. Có lúc đi lại trong nhà, cô ta sẽ cất nó vào túi.
Trong những hình ảnh lướt qua nhanh chóng, tôi nhìn thấy nụ cười của Vương Diêm.
Ngày vui ngắn chẳng tầy gang.
Cha mẹ Vương Diêm tìm đến công ty của cô ta, chỉ trích cô ta, van nài cô ta. Người đàn ông xem mắt mà Vương Diêm nhắc đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-an/1482319/chuong-1705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.