Âm khí của con ma núi Quảng Nguyên và âm khí của bản thân con ma này có sự khác nhau về bản chất.
Tôi đã cảm nhận thấy âm khí của con ma núi Quảng Nguyên giờ đây giống như một loại chất nhuộm, đang nhuộm dần linh hồn của con ma kia. Anh ta đang từ từ biến đổi theo hướng của Trịnh Ma Thiên.
Nhớ đến Trịnh Ma Thiên, tôi lại không khỏi thấy ớn lạnh, nhưng chẳng còn cách nào tốt hơn ngoài việc hét to lên, cảnh báo anh ta chú ý.
Nhưng hiện tại trong đầu anh ta chỉ có ý nghĩ báo thù Viên Tiểu Mai, ý thức như vậy làm chủ tư tưởng của anh ta. Những lời tôi nói, có lẽ anh ta sẽ không thèm nghe, thậm chí còn chẳng hay biết sự biến hóa đang xảy ra trên thân thể mình.
Nếu quá trình biến hóa này hoàn thành, thì bao nhiêu việc tôi làm trước đây đều trở thành công cốc.
Trong lòng tôi dù có lo lắng thế nào cũng bằng thừa, chuyện này đã vượt tầm kiểm soát của tôi rồi.
Lúc tôi đang không biết phải làm sao, đi đâu tìm đối tượng nhập vào khác, thì đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó rớt xuống bên cạnh chân của mình.
Tôi cúi xuống thấy một cành cây gãy.
Lách tách!
Lại một cành cây nữa rớt bên cạnh chân tôi, làm tôi giật nảy mình, vội vàng quay qua nhìn.
Trong một lùm cây xa xa, ló ra một khuôn mặt. Khuôn mặt đó lấm lem bụi đất, còn bị cây cỏ che mất một nửa, nhưng tôi vừa nhìn thì đã nhận ra là ai.
Người đó lén lén lút lút bẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-an/1483183/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.