Cú đụng như trời giáng khiến tôi cảm thấy đau đớn tột độ.
Linh hồn tôi giống như bị vỡ vụn, ý thức cũng không còn rõ ràng.
Sau khi thoát khỏi giới hạn của thân thể, linh hồn của tôi hình như đụng phải thứ gì đó, rồi bị chèn ép ra khỏi vật thể đó từng chút một. Bản thân linh hồn cũng đã phát sinh biến hóa, có thứ gì đó từ bên trong mọc ra, xuyên thủng vỏ ngoài.
Bây giờ chắc tôi đã không có da, chỉ còn lại linh hồn thuần túy. Nhưng cảm giác đau đớn và bị xé vụn thì hoàn toàn rõ ràng.
Đến lúc tôi định thần lại, thì mọi cảm giác đau đớn đã biến mất, thay vào đó là một loại cảm giác sung sướng sản sinh tràn đầy ý thức của tôi.
Có thứ gì đó đã được phóng thích.
Nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một loại bản năng khiến tôi cảm thấy ớn lạnh.
Muốn phá hoại, muốn tàn sát… Hình như đang có một âm thanh không ngừng vang vọng trong đầu tôi, ra lệnh tôi phải làm chuyện gì đó.
Đùng!
Một tiếng động nặng nề, không biết là vật gì vừa rơi xuống.
Tuyệt đối không phải là một bao gạo, một thùng dầu, thậm chí cũng không phải một thân thể. Phải là thứ gì đó nặng hơn… Sư tử, voi, khủng long…
Hình như mặt đất đang rung động.
Tôi còn nghe thấy tiếng la hét.
Tiếng la do hoảng sợ, tiếng gào thét điên cuồng, còn có người hoảng sợ mất đi lý trí điên cuồng rống lên.
Có thứ gì đó đụng vào thân thể, không đau không ngứa, chỉ có một loại cảm giác bị chạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-an/1483256/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.