Lúc này, cả nhà Lý Thạch đã không còn đường tiến về phía trước nữa.
Hai vợ chồng khó xử nhìn xung quanh.
Chị Lý nói: “Chúng ta quay ngược lại đi, vòng ra từ nơi khác xem.”
Cũng không còn cách nào khác.
Bọn họ quay người định đi ngược về, vừa mới quay đầu lại thì đột nhiên nghe thấy một tiếng vang. Tiếng vang đó phát ra từ trên đỉnh đầu của họ, khoảng cách rất xa, ngẩng lên chỉ thấy toàn sương mù.
Tôi cảm nhận được sự biến đổi của âm khí, có một dự cảm không lành.
Tiếng gió rít cùng với tiếng vang rầm rầm đang hướng thẳng xuống đất, trên đầu có xuất hiện một đám mây đen.
Tôi bay đến giữa hồ trong vô thức, còn cả nhà Lý Thạch thì lại không thể né được.
Một tảng đá lớn rơi thẳng xuống đất.
Tim tôi đập thình thịch, nhìn kĩ lại thì thấy có ba làn âm khí chìm vào trong nước và đang trôi theo dòng nước về phía trước.
Tôi vội đuổi theo.
Cả nhà Lý Thạch trôi dạt dưới nước, không thể nhìn thấy rõ vị trí của họ.
Tiếng nước chảy cuồn cuộn. Trên cao còn có những tiếng vang do đá nứt vỡ và lăn xuống, những tảng đá rơi xuống liên tục, rơi vào trong nước tạo ra những gợn nước.
Có một tảng đá quẹt trúng người tôi, tôi lập tức cảm thấy đau rát.
Điều đó khiến tôi đột nhiên đứng lại.
Linh hồn của Lý Thạch đã trôi theo dòng nước xuống dưới rồi, tôi cũng bị kéo theo bay về phía trước.
Tôi ngẩng cao đầu, cố gắng tránh né những tảng đá rơi từ trên núi xuống.
Sương mù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-so-bi-an/1483431/chuong-1271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.