“Anh Vương, có chuyện gì vậy?” Đội trưởng đội bảo vệ hỏi.
Mí mắt Vương Trạch như muốn rách chỉ vê phía nhóm người Dương Tiêu: “Đuôi bọn họ ra ngoài ngay cho tôi, bọn họ đột nhập vào nhà riêng, mau bằntất cả bọn họ lại cho tôi.”
“Cái gì? Nhóm người anh Dương đột nhập vào nhà riêng?” Sắc mặt đội trưởng đội bảo trở nên cứng ngắc.
Khu biệt thự bên hồ Nhạn Minh là khu biệt thự lớn nhất ở thành phố Trung Nguyên, quy chế nội bộ vô cùng nghiêm ngặt.
Nhưng Dương Tiêu là ai? Là chủ nhân của biệt thự đảo nhỏ ở trung tâm hồ Nhạn Minhl Không cần phải nói, một biệt thự của Dương Tiêu băng với mười biệt thự: của Vương Trạch, họ không dám dễ dàng xúc phạm Dương Tiêu.
Mũi Liễu Giang Hà như sắp bộc khói: “Nghiệp chướng, cậu nói gì? ‡ Đột nhập vào nhà riêng? Còn muốn đuôi chúng tôi ra ngoài?”
“Mau, mau đuổi bọn họ ra ngoài!”
Vương Trạch điên cuông hét lên.
Chỉ cần đuổi nhóm Dương Tiêu ra, ngoài, anh ta sẽ có đủ thời gian trốn thoát.
Anh ta vẫn còn hàng chục triệu tệ trong tài khoản, tuy không quá nhiều nhưng vẫn đủ sông ở nước ngoài.
.
Đọc thêm nhiều truyện ở == TRÙMt ruуện.
VИ ==
Vẻ mặt đội trưởng đội bảo vệ ngượng ngùng: “Anh Dương, xin lỗi, mời anh và bạn của anh ra ngoài!”
Cho dù Dương Tiêu có lai lịch rất lớn, bọn họ cũng phải căn răng chịu đựng, xử lý theo quy định về quản lý biệt thự bên hồ Nhạn Minh.
“Sao hả? Các người định đánh đuồi tôi ra ngoài?” Dương Tiêu lạnh lùng nói.
Không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-te/576308/chuong-2376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.