Edit: Rika
Đảo mắt đã đầu mùa xuân, thương tích của Cừ Cử cũng tốt lên, mắt của Lô Dĩ Ngôn cũng tốt, ngày mai là có thể tháo băng. Cừ Cử biết ta còn ôm nhiều lo lắng, cho nên suy nghĩ sớm quay về Linh Dẫn cốc.
Chàng từng len lén đi nhìn Lô Dĩ Ngôn, đối với việc khôi phục lại võ công cho Lô Dĩ Ngôn cũng bó tay, thủ đoạn của Mạc Quý độc ác, thật sự không có phương pháp.
Một ngày, ta từ Thanh Đại đi ra, lại phát hiện một bí mật kinh thiên động địa.
Cửa trước của Thanh Đại, luôn luôn có một kiếm khách muốn trả thù, cho nên ta đi cửa sau ,thế nhưng ta vừa mở cửa lại có một đạo hắc ảnh lướt qua trước mặt ta, làm tay ta run run một cái, hộp thuốc rơi trên mặt đất, dược liệu tán lạc đầy đất.
Vừa nhặt lên vừa kiểm tra, lại thấy trước mặt một đôi giầy thêu bẩn thỉu.
Giương mắt nhìn lên, một cô nương đang khom người thở hổn hển, tóc đen rũ xuống, mặc dù che lại hơn nửa mặt, nhưng có thể cảm giác được nàng khá xinh đẹp.
“Cô nương. Ngươi có khỏe không?”
Cô nương kia nghe ta hỏi như vậy, gật đầu, nức nở muốn mở miệng, sau đó ngồi chồm hổm dưới đất khóc lên. Ta sửng sốt, vén váy đi tới.
“Cô nương có chuyện gì khó khăn sao?”
Nàng ôm vai, đầu vùi thật sâu vào khuỷu tay. Khàn giọng đáp: “Loạn thế, ác nhân giữa đường, thật vất kiếm được miếng bánh bao, lại bị người ta cướp…”
Ta nhìn dáng dấp của nàng, trong lòng có chút chua chát. Bộ dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-dao-bat-thanh-kiep/954312/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.