Vạn phủ
Sau khi trở về nhà...gặp lại cha,nương cùng đại ca mình thì tâm tình Vạn Tuyết Cơ đã bớt âu sầu hơn một chút!Xuân nhi lần này cũng về theo nàng,nàng ấy đã phải cực lực van xin nàng,nàng mới chịu để nàng ấy theo nàng xuất cung!nàng ban đầu chỉ nghĩ Xuân nhi sợ khi nàng đi còn lại một mình nàng ấy ở đây thì hoàng thượng sẽ kiếm nàng ấy mà xử tội mất!!!nhưng nàng nào ngờ trong lòng Xuân nhi ,từ lâu nàng đã chiếm một vị trí rất quan trọng!
Cũng may hoàng thượng lại không hề trách phạt hay đá động gì chuyện nàng tự ý rời cung,nghĩ cũng phải thôi ngài ấy có lưu luyến gì một họa sư nhỏ bé bên cạnh nàng ấy đâu,chính nành ấy cũng đâu muốn gặp nàng!
Phụ mẫu và ca ca nàng thấy nàng về thì thập phần vui mừng vì không ai biết chuyện gì đã xảy ra với nàng những ngày qua!!họ chỉ tưởng nàng được hoàng thượng cho về thăm nhà thôi!
Từ hôm qua đến hôm nay,nàng lúc nào cũng phải tự mình trân ra một bộ mặt tươi cười giả dối với mọi người xung quanh,nên nàng rất mệt mỏi...hôm nay cũng vậy!Nàng lại phải trân một bộ mặt tươi cười giả tạo ra để cùng cả nhà quây quần dùng bữa.
-Tuyết nhi,ngươi ăn nhiều vào!mẫu thân lần này thật sự là thấy ngươi quá ốm rồi!
Nàng mỉm cười đưa chén đến để mẫu thân gắp cho nàng một miếng tàu hủ 'Thiên Hương' ,mà nàng thích ăn nhất...bất chợt phụ thân nàng lên tiếng hỏi:
-Vậy chừng nào ngươi về lại hoàng cung?lần này hoàng thượng cho về nhà bao lâu?
Liễu Anh Đào nghe vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-duyen-chi-no-mot-lan/1173527/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.