Edit: phuong_bchii
________________
Vài ánh đèn neon yếu ớt xẹt qua trước cửa kính, chiếu vào mặt Lăng Thiên Dục, vẻ mặt cô cứng đờ một lát, ánh mắt đưa tình lưu chuyển nụ cười dịu dàng.
Nụ cười này, không lộ hỉ nộ, không phân biệt được là có ý gì. Cười lạnh? Châm biếm? Cười giận? Kỳ Mộc Uyển nhướng mày, nâng ly Mojito trên bàn nhấp một ngụm, tiếp tục "Xem kịch".
Nuôi hoa đâm tay rồi, Lăng Thiên Dục sẽ xử lý như thế nào đây?
Lăng Thiên Dục cười mà không nói, đoán không ra suy nghĩ, cô chỉ vươn tay về phía Liễu Tư Dực.
Kỳ Mộc Uyển không hiểu cô muốn làm gì, nhưng Liễu Tư Dực rất tự nhiên lấy điếu thuốc ra, đặt lên môi cô, ung dung châm lửa cho cô.
Thì ra là muốn thuốc lá, thì ra giữa các nàng có sự ăn ý không cần nói cũng biết, có chuyện không cần phải nói đối phương cũng có thể ngầm hiểu.
Một điếu thuốc, một ly rượu, khiến Lăng Thiên Dục đầy quyến rũ. Kỳ Mộc Uyển nghiêng đầu nhìn cô, đôi môi đỏ mọng phun ra khói thuốc, tràn đầy gợi cảm xinh đẹp của người phụ nữ, trêu chọc trái tim.
Trong mắt Kỳ Mộc Uyển tràn ngập thưởng thức, trong ánh mắt dừng lại kia, Liễu Tư Dực cảm giác được chinh phục và khát vọng. Loại ánh mắt mê luyến này rơi vào trên người Lăng Thiên Dục, khiến trong lòng nàng thêm vài phần buồn bực.
"Nếu không có việc gì thì tôi đi trước." Liễu Tư Dực đặt điếu thuốc và bật lửa lên quầy bar, xoay người rời đi.
Không nhìn thì không sao, nàng có thể lựa chọn làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-do-tuy-phong-lam/1661307/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.