Type-er: TonyChopper
Mùa đông của Thanh Đài bắt đầu đổ về theo cơn bão này, tiếp đó là một hai đợt mưa tuyết, khi trời quang trở lại, bầu trời xanh như vừa được gột rửa, không khí lạnh lẽo nhưng tinh khiết, nước biển bập bềnh.
Tiêu Tử Thần sang giao lưu học thuật ở một trường Đại học y tại Hồng Kông hai tháng, Khổng Tước nói qua điện thoại với vẻ buồn phiền, cô nàng thấy rất cô đơn. Nghe giọng nói của cô nàng, có vẻ như đã hoàn toàn buông xuôi, muốn tẩy trôi quá khứ để làm vợ người ta. Nói thực, Trì Linh Đồng cũng không tin cô nàng lắm. Cho dù có một ngày cô nàng thật sự lấy Tiêu Tử Thần, Trì Linh Đồng vẫn sẽ toát mồ hôi hộ cho Tiêu Tử Thần.
Các cuộc gọi của bà Đàm Trân hầu hết là hỏi thăm, thỉnh thoảng lại nói một hai câu chú Quan thế này thế kia, Trì Linh Đồng thầm nghĩ, xem ra mùa đông này, mẹ cô không còn lạnh giá nữa. Ông Trì Minh Chi ít khi gọi điện tới, có lẽ là không còn mặt mũi đâu mà nói chuyện với Trì Linh Đồng, chỉ có Cam Lộ mặt dày gọi mấy lần, mở miệng ngậm miệng đều là thay em trai em gái cảm ơn chị gái, Trì Linh Đồng cảm thấy vô cùng bực bội, chỉ hận không thể cài số điện thoại của cô ta là blacklist.
Hi Vũ cũng gọi điện tới hai lần, Trì Linh Đồng cảm thấy nay tôi đã có chồng, anh đã có vợ, cứ nói mấy câu mờ ám như vậy thì chẳng ra sao cả, bèn quở trách một phen, khiến cậu ta tức điên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-ky-uc-lam-dich-nhi/372130/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.