(Một)
Một du hồn cô độc, trôi dạt trong bóng đêm, mất đi cả cái bóng.
Các toà nhà san sát nhau, khói bẩn màu xám bao trùm màn trời, tựa như một ao tù đen đặc chẳng thấy được ánh sao.
Ngay cả vì sao bơ phờ.
Đèn neon nhấp nháy liên tục biểu lộ xã hội sầm uất, người qua đường trên vỉa hè đi lại vội vàng, thậm chí không rảnh bố thí một ánh mắt cho người kế bên.
Thế giới tựa như một cỗ máy vận hành mãi mãi khổng lồ, tất cả sự vật đều chuyển động thật nhanh chóng theo quỹ đạo vốn có.
Trước mắt của tôi xoay nhanh như gió, trên cầu có một bóng quỷ vặn vèo dữ tợn đi qua, mở to cái miệng máu bổ nhào vào tôi, tôi né đi, nhưng lại va vào một người khác.
Đau! Trên mặt đau rát như bị roi quất mạnh, bên người truyền đến một tiếng thét chói tai:
"Đêm hôm đứng trên cầu làm gì vậy! Không nhìn đường hả? Va vào người tôi rồi đây, đúng là đồ thần kinh!"
Ồ, chỉ có tiếng la mắng sắc bén quẩn quanh tôi, muốn khiến tôi làm chất dinh dưỡng nuôi lớn nó.
Nào, nhắm mắt lại, vươn hai vai.
Đếm ngược ba số:
3
2
1
Tôi kiên quyết nhảy từ trên cầu xuống, ánh đèn lộng lẫy chiếu lên mặt sông, phản chiếu ánh sáng năm màu trong vắt.
Tôi là một chú chim gãy cánh, đang nhanh chóng rơi xuống, rơi xuống.
Cảm giác lạnh lẽo gặm nhấm cơ thể tôi từng chút, nước sông chui vào khoang mũi, đau như kim chích, ý thức dần dần bị nhấn chìm trong nước sâu.
Có một giây lát,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-noi-dong-hoang-chuoi-xanh-ne-cung/2135774/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.