Đang định động thủ thì lời giáo huấn của Bích Thanh Thần Quân lại lọt vào tai, chàng từng nóinếu tôi tùy tiện cởi quần áo trước mặt nam nhân khác thì sẽ đánh vàomông tôi…
Do dự một hồi lâu, khi hiểu ra rằng bị tét mông vẫn còn hơn là mất mạng, cuối cùng tôi cũng nghiến răng kéo cái áo ngoài đãrách nát ra. Rồi làm theo sự hướng dẫn của bọn Cẩm Văn, dùng biểu cảmdịu dàng nhất quay đầu lại nhin Diệu Dương, miệng thỏ thẻ kêu một tiếng“Meo”.
Hắn nhất thời loạng choạng, hình như sắp ngã ra đến nơi,hai con ngươi mắt nhìn chằm chằm vào vùng lưng lõa thể của tôi như thểsắp rớt ra ngoài. Tên thủ vệ bên cạnh thấy hắn như vậy thì vội vàng quay đầu đi không dám nhìn. Diệu Dương vội vàng ho khẽ một tiếng, hỏi tôi:
“Cô làm gì thế?”
Tôi không trả lời câu hỏi của hắn, cố gắng nhớ lại tiếng mèo gọi bạn tình, rồi khàn giọng kêu “Meo, meo”
Diệu Dương trợn trừng mắt.
Tôi cố gắng học theo tuyệt chiêu tất sát “Dục cự hoàn nghênh” mà Hỷ Nươngtruyền thụ, khẽ nghiêng người cho hắn nhìn một cái rồi lại lập tức quayngười đi, sau đó đưa tay lên tháo tóc, để xõa ra vai, rồi quay đầu lạinhìn trộm hắn một cái, e thẹn cúi đầu, vân vê sợi tóc của mình, thấy hắn không có phản ứng gì, tôi lại nghiến răng, kêu lên một tiếng đầy tinhthần hy sinh:
“Chủ nhân… meo…”
Diệu Dương chảy một giọt máu mũi, luôn miệng nói:
“Quá … quá đáng sợ. Manh Lang Xích La và Hồ Tiên đại nhân đều có thể gạt sang một bên rồi.”
Hình như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-mieu-mieu/1158746/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.