Hôm sau
Trong quán cà phê Thiên Vị, Lôi Dĩnh ngẩng đầu ra ngoài cửa sổ nhìn người lui tới, mong chờ người đến, trong đôi mắt chờ đợi của nàng cửa được người đóng lại
Minh Thiên Mạch bước vào , mặc dù biết trước mục đích lần này của nàng, nhưng hắn vẫn phải tới, một thân quần áo trắng tinh, hoa hồng đỏ trong tay hắn lại có vẻ chói mắt lạ thường, theo thói quen, hắn nhìn về cửa sổ bàn số tám, quả nhiên, nàng vẫn ngồi ở vị trí cũ chờ
Minh Thiên Mạch mang theo một chút phiền muộn, ngồi xuống vị trí đối diện nàng, mặc dù gương mặt nàng vẫn như cũ treo móc nụ cười, nhưng lại ko chân thật, hắn đưa hoa đến trước mặt Lôi Dĩnh , nói "Lúc đi ngang qua tiệm bán hoa, anh cảm thấy hoa rất đẹp , cho nên mới mua một bó"
"Cảm ơn" Lôi Dĩnh cười đặt hoa ở chỗ trống trên bàn, nhìn nam nhân ôn văn nho nhã trước mắt, từ lúc bắt đầu, nàng đã có thói quen lệ thuộc hắn, nhưng cảm giác với hắn ko phải là tình yêu, đối mặt với một người hoàn mỹ như hắn, nàng có thể nói ra những lời thương tổn hắn sao?
"Đợi khi mọi chuyện kết thúc, chúng ta trở về Pháp đí!" Hắn dịu dàng nói, bị nàng lẳng lặng nhìn chằm chằm như vậy, hắn có chút hốt hoảng, sợ nàng mở miệng nói muốn cùng hắn tách ra, những lời nói đó hắn ko muốn nghe lại lần thứ hai
Lôi Dĩnh nhìn vẻ mặt mong đợi của hắn, lòng cơ hồ đau, nhưng nếu nàng ko đem chuyện nói rõ, như vậy đối với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-tam-tong-giam-doc/518266/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.