Có một thói quen sinh hoạt tốt, một đồng hồ sinh học tốt, mới có thể chuẩn bị xong bữa sáng trước khi mọi người thức dậy, sau đó gọi hai con cú đêm kia dậy.
An Hạc Dư mỗi ngày đều là người dậy sớm nhất, nhưng hôm nay sau khi anh đẩy cửa phòng ra, lại thấy Lê Lê đã ngồi trên ghế sofa rồi.
“Sớm nha Tiểu Hồng~” Cô kéo dài giọng, sau đó liếc nhìn đỉnh đầu An Hạc Dư, không nhịn được mà bật cười, “Phụt.”
An Hạc Dư có linh cảm lại có chuyện gì đó kỳ quái xảy ra, nhưng anh nhìn cổ áo của mình các kiểu, không mặc ngược cũng không quên cài cúc kéo khóa. Nhưng dáng vẻ cười vui vẻ của Lê Lê lại rõ ràng cho thấy bản thân mình có vấn đề ở đâu đó.
Anh mang một đầu đầy dấu hỏi vào phòng vệ sinh rửa mặt, và khi anh nhìn thấy tấm gương trên bồn rửa mặt, sự hoang mang tan biến, anh đã hiểu ra.
Một chữ ‘2’ to đùng ánh bạc hiện lên trên đỉnh đầu anh, bên cạnh có hai chữ ‘Thứ’ và ‘hạng’ nhỏ đến mức gần như không nhìn rõ.
Ghép lại chính là ‘Thứ hai hạng’, oái oăm là chữ ‘2’ quá lớn khiến anh trông như đang đội chữ ‘2’ đi lung tung.
Trông khá là “số 2”. ( chơi chữ, số 2 trong tiếng Trung cũng có nghĩa là ngốc nghếch, khờ khạo )
An Hạc Dư sờ sờ không khí trên đầu mình, đồng thời Lê Lê cũng mò tới, dựa vào khung cửa ngắm nhìn sắc mặt biến ảo khôn lường của anh.
“Thật ra thì, đây là mức độ yêu thích của người ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-than-thanh-nhan-vat-duoc-yeu-thich/2899411/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.