Trong bóng đêm mập mờ, mặt trăng bị che khuất đám mây đen xám xịt như muốn đổ mưa rào dị thường chút điểm rực đỏ. Một thân ảnh hắn nhẹ nhàng đạp nóc nhà, không, nhìn kỹ thì có rất nhiều hắc y đáp xuống. Thanh kiếm bạch ánh ánh sáng trong đêm, một đôi mắt đen hận ý nắm chặt kiếm trong tay.
Nhẹ nhàng mà thổi bay một luồn hương cổ quái ngọt ngào dụ dỗ ngủ say, sau đó liền bị nuốt gọn đi mất. Màn cửa mỏng manh bị xé toạc, rải rắc trong màn đêm. Một đôi mắt đỏ kỳ dị luôn theo dõi hành động của chúng một cách vô hình vô bóng. Cành hoa rơi trên sàn tan nát cánh hoa đỏ. Cơn gió lãnh lẽo tràn ngập băng giá ngàn năm tràn vào như muốn đóng băng chết hết sự sống còn.
Phập!
Hắc y nhân mắt to nhìn không bóng người trên giường, lại không kịp đề phòng một mũi tên nhắm thẳng vào tim. Mắt thấy hắc y nhân kia ngã xuống, mấy hắc y nhân phía sau lãnh ý muốn hũy diệt Hương Hoa Cung. Một luồn đạo kiếm quang 'đùng' một cái nổ to, một sợi xích đỏ nhanh chóng tấn công hắc y nhân.
Phặt!
Siết chặt sợi xích, máu đỏ nhỏ giọt chảy xuống.
"Hừ, không biết tự lượng sức mình mà tới Hương Hoa cung địa bàn của ta đồ sát."
Thiếu nữ bạch y khuynh đảo tuyệt sắc, mái tóc trắng dài mượt xỏa đi, làn da trắng hồng mịn màng, đôi mắt đỏ chói như lửa rực cháy, hàng mi dài quyến rũ, môi đỏ hồng cong lên cười nhạt cùng lãnh ý. Nhìn đám hắc y nhân không tí sức sống,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-thuy-tien/2530171/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.