Trong khi Trầm Ngư đang âm thầm lên kế hoạch cho bước tiếp theo, cô dần chìm vào giấc ngủ. Thân thể này thật sự quá yếu, vừa rồi chỉ khóc một lúc cho có lệ mà giờ đã cảm thấy buồn ngủ rồi.
Nửa giờ sau, Linh Đang cuối cùng cũng giặt đồ xong và quay về. Khi cô bước vào phòng, tâm trạng có vẻ không tốt, nhưng vừa nhìn thấy Thẩm Khê đang ngồi dưới gốc cây hóng mát, vẻ mặt mất tự nhiên kia lập tức được cô thu lại.
Linh Đang hơi hồi hộp tiến lại gần Thẩm Khê hỏi:
"Đại Tráng, phu nhân đâu rồi?"
Thẩm Khê ngẩng đầu nhìn cô một cái, không hiểu tại sao lại hỏi vậy, liền trả lời:
"Trong phòng."
Y không hiểu có gì đáng hỏi. Ban ngày ban mặt thế này, một người đi lại bất tiện như phu nhân có thể đi đâu được chứ?
Linh Đang nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, đầu óc đang hỗn loạn cũng dần tỉnh táo lại. Cô xấu hổ cười với Thẩm Khê một cái.
Cô cứ tưởng phu nhân lại bị người của đại phu nhân đưa đi rồi chứ.
Linh Đang yên tâm, lúc này mới bưng chậu quần áo vừa giặt xong đi đến sợi dây phơi buộc ở góc sân và treo chúng lên.
Sau khi treo xong, quay đầu lại thấy Thẩm Khê đang nóng đến mức mồ hôi nhễ nhại, cô do dự một lát rồi mở miệng:
"Đại Tráng, sáng mai anh thay đồ ra luôn nhé, em tiện tay giặt luôn cho."
Dạo gần đây trời nóng, quần áo họ hầu như phải thay mỗi ngày. Hôm qua Linh Đang cũng thấy Đại Tráng giặt đồ, nhưng nhìn cách y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/2845171/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.