Ánh đèn chói lóa khiến tầm nhìn của Trầm Ngư bị mờ đi trong chốc lát.
Chỉ vừa mới đây, cô còn đang cuộn mình trong vòng tay ấm áp của Kiều Thiên Phi, vậy mà giây tiếp theo, cô đã thấy mình ăn mặc chỉnh tề, ngồi đối diện một người đàn ông trẻ tuổi.
Trầm Ngư ngẩng đầu lên, nhìn một người đàn ông ngồi đối diện. Y đeo kính gọng vàng, ngũ quan tuấn tú, toàn thân toát lên vẻ ôn hòa nho nhã.
Không thể phủ nhận, y rất điển trai, nhưng không hiểu sao lại nhìn Trầm Ngư với ánh mắt tràn đầy đau đớn và bi thương.
Người đàn ông liếc nhìn Trầm Ngư - người đang ngồi im lặng không biểu cảm - rồi cúi đầu, giọng đầy cay đắng nói: "Trầm Ngư..."
Một tia đau đớn và giằng xé lướt qua gương mặt y, nhưng cuối cùng y vẫn lên tiếng: "Xin lỗi vì đã lãng phí ba năm qua của em."
Trầm Ngư lạnh nhạt quan sát biểu cảm đau khổ của người đàn ông trước mặt. Sau khi y nói xong, cô lạnh lùng gọi hệ thống truyện ngọt: [Cốt truyện.]
Hệ thống vẫn im lặng, nhưng giây tiếp theo, Trầm Ngư cảm thấy một luồng ký ức xa lạ bị rót vào đầu mình.
Thế giới mà cô đến lần này không khác mấy so với thế giới trước, chỉ là thân phận của cô đã thay đổi - từ ngôi sao giải trí thành thư ký của một tài phiệt xứ Hải Thành.
Nguyên chủ tên là Trương Trầm Ngư, là sinh viên tốt nghiệp loại xuất sắc của Đại học Bắc Kinh. Năm ra trường, cô vào làm việc tại công ty của nam chính Bạch Thiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/2845232/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.