Khỏi phải nói, mắt mũi của người bên phía Hải Phong lại được dịp mở hết cỡ. Họ lén nhìn Nam Phương giơ tay gật gù, biểu cảm hết sức hồ hởi.
- Đại ca Phương, có khi nào chị dâu ra tay với đại ca không?
- Vớ vẩn, có muốn gãy răng không?
Hắn đành im lặng xem tiếp. Hôm nay đánh nhau mà hắn và đồng bọn lại không được dịp phát huy sở trường nên có chút thừa thãi tay chân. Nhưng nhìn hai chị dâu đánh cũng thấy đã mắt lắm.
Vợ chồng ông bà Hồng Hoa biết con mình sai, lại trước mặt mọi người nên chỉ biết đứng im dù xót con bị đánh. Nếu bênh vực lúc này, họ sẽ bị nói không phân biệt được đúng sai nên chỉ đành ngậm đắng nuốt cay mà im lặng.
Bà nội thở dài nhìn con gái không hài lòng, bước qua họ đến chỗ Âu Lan.
- Cháu nề mặt bà mà tha cho các em nó. Cháu là bạn gái Hải Phong thì tương lai cũng là cháu dâu của ta, là chị dâu hai đứa nó nên... - Bà bị cô ta lừa rồi, cô ta và anh Hải Phong không yêu nhau thì làm gì có chuyện cháu dâu chứ?
Khánh Hân bất mãn, gào lên thì lại bị Tô Mộc đạp cho một cái nữa.
- Mày còn gào là tao còn đánh đấy.
Bà nội nhìn đứa cháu ngoại nhíu mày. Sao trước mặt mọi người mà lại cứ thích bôi xấu người trong nhà ra vậy? Không hiểu nó não ngắn hay được nuông chiều quá mà không biết suy nghĩ trước sau như vậy.
Khi lên cơn điên thì người ta đâu có biết phân biệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-tinh-1-anh-binh-minh/2681767/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.