Cuối cùng đạo diễn cũng hài lòng, ông ta còn nói oang oang.
- Mang tiếng nữ phụ mà người ta chưa làm hỏng cảnh nào đâu.
Cô không diễn được thì bỏ mẹ nghề đi cho xong.
Bị mắng, Hiểu Phương căm phẫn Âu Lan lắm nhưng đành phải im.
Lúc ngồi chờ đến cảnh tiếp, cô ta lại gần.
- Trả ảnh và video cho tôi.
Âu Lan quay sang chị Huyền, chớp mắt hỏi.
- Ai đang nói chuyện với em hả chị?
- Chị cũng không rõ có phải người ta đang nói chuyện với em không nữa.
Hiểu Phương tức tối, nắm lấy tay Âu Lan kéo đi.
- Ra đây nói chuyện, mày đừng tưởng uy hiếp được tao.
- Đây là lời ngọc nữ nói sao? Tôi có nên ghi âm lại những gì chúng ta nói chuyện không nhỉ? Một người được cho là phun hoa nhả
ngọc mà cũng có lúc dùng từ như dân chợ búa vậy hả?
Sau câu nói là khuôn mặt ánh lên ý cười, vô cùng bình thản như không quan tâm đến chuyện đang xảy ra của Âu Lan.
Ngay khi hiểu được vấn đề, Hiểu Phương đành nuốt cục tức lại.
- Cô trả lại ảnh và video cho tôi.
- Cho tôi lí do để trả, trả rồi thì chị lại cậy chính ăn hiếp phụ à, bộ phim này còn quay lâu.
Rồi mỗi ngày chị lại nghĩ cách chèn chết tôi hả? Nói thật, tôi cũng nể chị đủ rồi.
- Cô mà tung video ấy lên thì xấu mặt anh ấy nữa, cô không biết ghen hay sao mà giữ nó chứ?
- Tôi là người luôn hướng về tương lai còn quá khứ thì ai chẳng có.
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-tinh-1-anh-binh-minh/2681876/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.